Phong nha-Lam kinh Thanh hóa
Do được nghỉ 1 ngày thăm động Phong nha nên sáng nay chúng tôi Đi Thanh hóa với tinh thần thật thoải mái .
Bác Tony thông báo : hôm nay chúng ta phải trải qua 1 quãng đường tương đối dài , Cố gắng tới Lam kinh sẽ nghỉ.
Cả ngày hôm nay trời trời mưa suốt và rất lạnh đường vắng, hàng quán ít nên mãi 2 giờ chiều mới tìm được 1quán phở. Nhưng hỡi ơi chả còn gì để ăn thôi đành mang mì gói ra mua nước lèo ăn đỡ.
Thật bất ngờ, ăn ngon quá, mỗi người quất cho 2 gói mì
Khoảng 4 h chúng tôi tới Khai sơn. Bạn Biettoikhong điện thoại liên tục hỏi thăm và thông báo còn khoảng 80 km nữa mới tới Lam kinh. Biettoikhong chờ đón chúng tôi ở đó. Đường đi trở lên hơi xấu, cảnh sát giao thông Thanh hóa cũng xuất hiện nên chúng tôi không dám phóng nhanh nữa.
Đồng bào ở đây thường hay thả trâu bò đi lang thang ở ngoài đường nên 1 sự cố xẩy ra, đó là khi gặp đàn bò đang nghênh ngang giữa đường, dangbi do thiếu kinh nghiệm mặc dù đi chậm nhưng do thói quen chạy xe tải là bóp còi, ngờ đâu chú bò hoảng quá mới chạy ngược lại lao vào đầu xe máy, may mà dừng lại kịp nhưng cũng bị đổ xe … kết quả bị bong gân
Thật không biết nói sao trước sự nhiệt tình của biettoikhong, do nhầm lẫn 1 chút thông tin mà anh phải chờ chúng tôi suốt từ trưa tới tối.
Sau khi đưa chúng tôi nhận phòng khách sạn hạng sang ở Lam kinh, biettoikhong khoản đãi chúng tôi 1 bữa tiệc linh đình tại 1 nhà hàng gần đó.
Từ nhỏ chúng tôi chỉ biết Thanh hóa và con sông Mã bài hát. Cầu Hàm Rồng có vị trí giao thông rất quan trọng là cầu đường sắt duy nhất đi qua sông Mã. Đây là cây cầu rất nổi tiếng trong chiến tranh Việt Nam là trọng điểm của cuộc đấu tranh đánh phá và bảo vệ giao thông.
Qua biettoikhong xếp Duy hướng dẫn chúng tôi thăm quan khu di tích Lam kinh
Từ sân rồng lên chính điện là thềm rộng lớn, Hai bên lối giữa trang trí hình rồng tạc tròn, thân uốn khúc, trên thân khắc hoa văn hình ngọn lửa trên sóng xoắn, trên đầu thể hiện một bờm, mép rồng trang trí hình râu xoắn, dưới cằm có râu dài xoắn hình vặn thừng, tay rồng giống bàn tay người nắm gọn râu phần dưới đặt trên một viên ngọc. Gọi là long hí châu. Vĩnh Lăng, lăng vua Lê Thái Tổ Tạm biệt biettoikhong chúng tôi chả biết gì về anh nhiều lắm,chỉ biết rằng anh là 1 doanh nghiêp thành đạt, rất yêu quý các bạn phượt xa gần Chúng tôi thật cảm động trước lòng nhiệt tình của anh .Cảm ơn anh
Trở lại Sapa lần này, thấy nhiều thay đổi so với mấy năm trước đây. Chợ vẫn vậy, nhưng hàng hóa có nhiều hơn nhất là hàng của Trung quốc. Người dân tộc đổ vào thành phố kiếm sống đông hơn và hình thức kiếm tiền cũng phong phú hơn ngày trước nhiều.
Đúng là một thành phố du lịch. Sapa cũng năng động như các thành phố dưới xuôi, những bản như Cát cát,Tả van v.v. trở thành những điểm du lịch chủ yếu. Người dân tộc giờ đây cũng chuyên nghiệp hơn xưa trong cách moi tiền du khách.
Hôm chúng tôi đến vào ngày họp chợ tình, cũng tụ tập, cũng có khèn, nhưng phải có tiền thì các anh mới thổi, mấy chị mới múa …Trẻ em dân tộc nói tiếng Anh như gió, giơ máy ảnh lên chụp là mặt chúng nhăn lại hoặc nhắm tịt cả mắt
Đường vào bản Tả van thật đẹp, đi trên lưng chừng đèo,nhìn xuống thung lũng Mường hoa là những thửa ruộng bậc thang, chúng tôi đến mùa này lúa đã gặt xong từ lâu rồi chỉ còn trơ ra gốc rạ mà thôi .Lại ước giá mà đi vào dịp lúa chín thì những tấm hình của mình sẽ đẹp hơn
Thành phố Lào Cai là thành phố duy nhất trong toàn quốc nằm ngay sát đường biên giới, ở ngã ba sông Hồng và sông Nậm Thi. Hôm nay đúng dịp lễ hội đền thượng Đền Thượng thờ Quốc công tiết chế Trần Hưng Đạo – Vị tướng lừng danh đánh giặc Nguyên Mông, năm 1257 đã chỉ huy quân đội Đại Việt phòng thủ ở Lào Cai. Ngôi đền thờ toạ lạc trên đồi “Hoả Hiệu”. Khi chúng tôi tới phần lễ đã xongPhần hội diễn ra tưng bừng náo nhiệt với nhiều trò chơi dân gian đặc sắc, vui nhộn như: múa rồng, lân, kéo co, ném còn, vật dân tộc, đẩy gậy, bắn nỏ, chọi gà, đu, cờ người… Đến đây,Chúng tôi được hòa mình vào dòng người tham gia lễ hội được biết những món ăn đặc sản của miền sơn cước như thắng cố, xôi 5 màu, cơm lam, thịt sấy khô, rượu san lùng Bản Phố, Mường Khương…Năm nay lễ hội tổ chức trọng thể nên có cả phóng viên ,báo ,đài đến để đưa tin sự kiện này Nữ phóng viên trẻ ,đẹp Thùy anh với con mắt nghề nghiệp ngay lập tức phát hiện ra có 1 nhóm người có điều gì hơi đặc biệt , quần áo xộc xệch lôi thôi ,ngơ ngác thoạt nhìn có vẻ như cười nhưng nhìn kỹ lại có vẻ như mếu Rất chuyên nghiệp nữ phóng viên tiếp cận ngay bác chủ thớt đề nghị được phỏng vấn Tập hợp đông đủ chúng tôi lại,bác Tony sửa sang lại áo sống , nắn lại cà vạt(í quên,làm gì có ),hắng giọng đôi ba lần mới trịnh trọng trả lời câu hỏi của nữ phóng viên … Sau khi cảm ơn nhà đài dành thời gian phỏng vấn ,bác Tony giới thiệu cụ thể chuyến đi xuyên việt của chúng tôi ,Cảm tưởng rất tự hào được tham gia lễ hội đền Thượng này… Lần đầu tiên trong đời được lên truyền hình ,nhất là trong chuyến đi phượt này mặt mày dangbi hết sức hớn hở như bắt được tiền. Khi cô phóng viên hỏi cảm tưởng về lễ hội như thế nào chẳng nhớ mình trả lời ra sao mà cô phóng viên cười tươi như hoa làm dangbi cứ tưởng mình nói hay lắm
Năm nay lễ hội tổ chức trọng thể nên có cả phóng viên ,báo ,đài đến để đưa tin sự kiện này Nữ phóng viên trẻ ,đẹp Thùy anh với con mắt nghề nghiệp ngay lập tức phát hiện ra có 1 nhóm người có điều gì hơi đặc biệt , quần áo xộc xệch lôi thôi ,ngơ ngác thoạt nhìn có vẻ như cười nhưng nhìn kỹ lại có vẻ như mếu Rất chuyên nghiệp nữ phóng viên tiếp cận ngay bác chủ thớt đề nghị được phỏng vấn Tập hợp đông đủ chúng tôi lại,bác Tony sửa sang lại áo sống , nắn lại cà vạt(í quên,làm gì có ),hắng giọng đôi ba lần mới trịnh trọng trả lời câu hỏi của nữ phóng viên … Sau khi cảm ơn nhà đài dành thời gian phỏng vấn ,bác Tony giới thiệu cụ thể chuyến đi xuyên việt của chúng tôi ,Cảm tưởng rất tự hào được tham gia lễ hội đền Thượng này… Lần đầu tiên trong đời được lên truyền hình ,nhất là trong chuyến đi phượt này mặt mày dangbi hết sức hớn hở như bắt được tiền. Khi cô phóng viên hỏi cảm tưởng về lễ hội như thế nào chẳng nhớ mình trả lời ra sao mà cô phóng viên cười tươi như hoa làm dangbi cứ tưởng mình nói hay lắm Đang ba hoa chích chòe Hôm nay chúng tôi coi như trúng số > Đã được tham gia lễ hội lại được lên truyền hình, nhất là được cô em phóng viên Thùy anh hào phóng tặng cho bao nụ cười rạng rỡ Các cụ xưa thường nói: 1 nụ cười bằng mười thang thuốc bổ , như vậy hôm nay chúng tôi có vài mười thang .Đêm về nằm nghĩ vân vi mãi,giá mà số thuốc bổ này là loại thuốc bổ của mấy ông bà lang băm bầy bán ở chân núi Hàm rồng được cho là “đại bổ – không bổ ngang thì cũng bổ dọc – không bổ nghiêng thì cũng bổ ngửa – Ông uống – đích thực bà khen” .v.v… Biết đâu năm sau các bà vợ chả khuyến khích các ông chồng phượt nữa Buổi tối hôm đó chúng tôi hồi hộp chờ đón chương trình thời sự của đài truyền hình Lào cai . Sau phần thời sự, các đồng chí lãnh đạo phát biểu là hình ảnh của chúng tôi -Thật là vinh dự tự hào -Chúng tôi dành vinh dự này tặng các bạn phượt Lào cai -Chúng tôi dành vinh dự này tặng tất cả các bạn phượt xa gần -chúng tôi dành vinh dự này tặng các bà vợ đang hàng ngày theo dõi bước chân của các ông chồng đang phượt -Bố mẹ ơi ,con yêu bố mẹ q…u…á!