Lào cai – Hà giang
Chia tay Lào cai chúng tôi đi Hà giang theo quốclộ 70 qua phố Ràng đi tiếp tỉnh lộ 279 qua Việt quang rồi 2c.
Giáo xứ Tân quang là nơi chúng tôi nghỉ lại
Hóa ra ở đây lại có những kỷ niệm đáng nhớ với chúng tôi.
Chả là sau khi đọc báo mạng của tuổi trẻ, có bài báo, phóng sự chụp cảnh trẻ em ở vùng cao trong mùa lạnh không có áo ấm, giầy dép, phải đi đất với bàn chân bị nứt nẻ .
Quá thương cảm và muốn quan tâm chia sẻ với các em và đồng bào vùng cao nên ông Sáu Nhàn ở Củ chi và một số thành viên trong gia đình ông ở nước ngoài mới quyên góp một số tiền gọi là chia sẻ với đồng bào còn nghèo khó nhân dịp năm mới.
Qua mạng Phượt .com, biết có đoàn XV sẽ đi trong dịp tết này. Gia đình mới nhờ chúng tôi, đại diện gia đình trao quà cho 1 số đồng bào nghèo ở vùng này
Do số tiền cũng hơi nhiều và thời gian hạn chế nên gia đình liên hệ giáo xứ Tân quang cùng thông qua chính quyền địa phương mới lập danh sách những hộ thật nghèo để trao quà
Đi phượt không chi trải nghiệm những thú vị, cảnh đẹp trên đường mà được tìm hiểu thêm đời sống của đồng bào dân tộc là điều chúng mong muốn
Cha sứ Tân quang là cha Hợp đón tiếp chúng tôi rất niềm nở và ân cần, cha thông báo khâu chuẩn bị đã hoàn tất chỉ còn chờ ngày hôm sau sẽ phát quà cho đồng bào
Do thời gian hạn hẹp, chỉ có buổi sáng nên chúng tôi chia nhau làm 2 tốp 1/ sẻ ỡ lại giáo xứ cùng cha và đại diện chính quyền tổ chức phát quà cho đồng bào
Sáng sớm chúng tôi 4 anh em cùng 1 bác của giáo xứ, 1 bác bên xã Tân quang lên đường đi tới một bản thuộc loại nghèo với 15 phần quà trao cho các gia đình khó khăn nhất
Chúng tôi tới thăm nhà của đôi vợ chồng trẻ có cả thẩy 5 đứa con nhưng nuôi không nổi phải cho bớt 2 đứa. Đứa nhỏ nhất bị bệnh, chị vợ lên nương , anh phải ở nhà coi con
Với 3 đêm 2 ngày ở HG như gió thoảng quãng đường phải vượt nhiều quá
Một buổi chiều ở tp hà giang cũng chỉ tham quan được 1-2 điểm chưa kịp cảm nhận được gì đã phải đi –là điều tiếc nhất trong chuyến đi này.
Biết làm sao được bởi vì mục đích của chuyến đi này là chinh phục những cung đường, chinh phục những địa danh
Chính phong cảnh HG quá đẹp làm cho tôi trở lên tính toán làm sao được ở lại nhiều hơn thậm chí còn bất đồng ý kiến với bác chủ thớt và suýt chia tay ở Đống văn .
Tôi bị dao động ? đúng vậy tôi biết rằng HG là đỉnh điểm của chuyến đi rồi, có đi nữa khó mà có cảm xúc như ở HG.
Tiêu chí của bác Tony là phải đánh dấu bằng hết nhũng địa danh mà bác đặt ra khi mở topic và cuối cùng tôi phải chấp nhận mà không khỏi tiếc nuối.
Nhưng trong lòng lại nghĩ được cái lọ thì mất cái kia, chuyến đi này chỉ là chuyến đi mở đầu. HG là nơi tôi sẽ quay lại Nếu như Cửu trại câu của Trung quốc là thiên đường của những hồ và thác nước thì HG lại là thiên đường của đá và núi non hùng vĩ HG là nơi mà những ai chưa đến muốn đến, những ai đã đến rồi lại muốn khám phá thêm.
Cho nên nhiều bạn cứ nhắc đến HG là lại nóng trong người.
Như là đứng trước một cô gái đẹp, bao nhiêu lời lẽ đẹp đẽ, có cánh dự định sẽ thổ lộ với nàng, tự dưng bay biến mất, muốn ca ngợi nàng mà hình như không đủ ngôn từ để nói
Hà giang với tôi là như vậy, biết bao cung bực của cảm xúc, là đỉnh của chuyến đi, là mình sắp trở thành nhà văn đến nơi thế mà không thể tả được cảnh đẹp nên thơ ở đây ,
Không thể tả được cảm xúc khi bắt gặp những đứa trẻ người dân tộc với khuôn mặt nhem nhuốc nhưng rất xinh đẹp trên đường.
Không thể tả nổi niềm hân hoan của người dân Tân quang khi được nhận quà… Hà giang thật đẹp bên cạnh một Hà giang của những số phận nghèo ! Về hình ảnh cũng vậy, cứ nghĩ mình sẽ chụp được nhiều lắm, ảnh đẹp lắm đây, hóa ra chả có tấm nào nên hồn
Sung sướng khi đặt chân lên đất Hà giang. Điểm tham quan đầu tiên là núi Cấm.
Từ trên đỉnh núi ta có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh thị xã Hà Giang thơ mộng. Năm ngả đường đổ về thị xã, hoà quyện cùng với hai dòng hợp lưu của sông Lô và sông Miện trong xanh chảy giữa lòng thị xã, xung quanh thị xã là những dãy núi thế Rồng chầu Hổ phục, bao quanh những công viên cây xanh và những khu đô thị sầm uất,
Hành trình của ngày hôm nay là Hà giang -Lũng cú Là một ngày đầy cảm xúc. Con đường đi hơi bị nhỏ, mới đầu thì mưa lất phất rồi mưa nặng hạt .
Bắt đầu leo đèo thì trời mù mịt ,và giá lạnh cả đoàn cứ lầm lũi mà mà đi , bao nhiêu quần áo khoác vào hết mà mà vẫn run cầm cập, tội nghiệp cho mấy bác người miền nam lần đầu tiên biết được thế nào là cái rét cắt da cắt thịt
Chợt bác Toni dừng lại và reo lên :Cổng trời Quản bạ đây rồi.
Cũng may là bác nhìn kịp nếu không thì chúng tôi cũng bỏ qua mất điểm này , dừng xe và xuống xe cũng là một việc khó khăn, tay chân tê cóng mất hết cảm giác`
Chúng tôi đứng giữa một biển sương mù dầy đặc nhìn nhau mà cười sung sướng. Cái địa danh Quản bạ mới ngày nào còn mò mẫm trên bản đồ giờ đây là điểm chúng tôi đang đứng. Mưa rơi, mây mù nào có hề chi