Thứ Tư, 14 tháng 2, 2024

 


NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT
Chuẩn bị
Trên mạng có bài
" Đọc được topic này vừa vui, vừa tiếc. E chỉ có 1 ước mơ trước khi lấy chồng là đi xe máy xuyên Việt. Hehe, e sẽ cố gắng sắm 1 cái xe, 1 canon, 1 ít tiền như bác nói. Ghen tị với mọi người quá, huhu."
Thấy trên mạng:" Mình đã có xe đã có máy ảnh, xiền cũng có tạm đủ mà thời gian không có . Thế mới đau"
Lại thấy trên mạng
"Ầy dà! Ngộ lây thì xiền ngộ cũng có một lí, xe cũng có một cái, thời gian thì ngộ pao la nhưng sức khỏe ngộ sài hết từ thời trai trẻ hết rồi, thế mới pi lát chứ! Xuyên Việt thế lào lược"
Như vậy, phượt xuyên Việt phải hội tụ 4 yếu tố trên theo thứ tự: sức khỏe-tiền- thời gian và xe
Với tôi, đây là lần đầu tiên đi phượt XV bằng xe máy. Điều tôi ngại nhất là sức khỏe và xe
- Sức khỏe ? đọc topic của bác Toni cứ phân vân, chuyến đi của bác dài ngày quá, hoành tráng quá, không biết có theo nổi không?
Thế là suốt 4 tháng, ngày nào cũng đạp xe khoảng 2-30 cây số để có sức khỏe theo các bác
- Xe? Hỏi thăm anh em trên mạng, chiếc futuner đời đầu cũng không có vấn đề gì
- Thời gian? Vô tư, năm nay chắc kiếm ăn khó, tết xong có mà chơi dài
- Tiền? Được biết Đi phượt kiểu này không tốn bao nhiêu
Thế là lên đường!
Xuất phát
Theo dự kiến ngày đầu tiên chạy tới Buôn mê thuột khoảng 350km
Điều đáng sợ nhất đó là :
-Cán đinh, xẹp bánh hỏng hóc, may quá không xe nào bị dính cho tới cuối hành trình
- Mỏi vai, tê mông cũng không xẩy ra, càng đi càng sung
- Buồn ngủ? chỉ xuất hiện ở mấy bác lớn tuổi, Bác Đức có 1 chiêu : khi nào buồn ngủ thì phóng xe như điên, nếu hugo gặp chỉ còn nước đứng nhìn , chào nhé anh đi ph..ư…ơ..t
Bác Tony có chiêu là hát cho mình tôi nghe. Từ bài "giải phóng Điện biên" đến bài "con cò bé bé", từ "anh vẫn hành quân" cho tới "ta lại đào công sự"
Với dangbi thì cứ nghĩ đến được thoát khỏi cảnh ngột ngạt của thành phố, thoát khỏi cảnh vợ sai rửa bát, quét nhà, tắm chó là tinh thần tăng gấp 18-20 lần… tỉnh hẳn
Thôi thì cũng cứ viết ra đây chia sẻ với mọi người
1/không biết làm gì, mở phượt lên coi chợt bắt gặp một topic nghỉ tết vui xuân xuyên việt thế là lao vào qoăng gạch đá, bàn bổ tới bàn bổ lui off 2-3 bận
Chẳng cũng sướng sao!
2/trong 4 tháng trời chuẩn bị, ngoài công việc hàng ngày, đầu óc lúc nào cũng Play can,ô quy hồ, Mã pì lèng. Hỏi bạn phượt có cảm giác đó không? Bạn trả lời :cũng vậy, có khi còn hơn thế nữa
Chẳng cũng sướng sao!
3/ Ở nhà vợ suốt ngày cằn nhằn bắt rửa bát lau nhà, tắm chó. Trên đường đi thì hớn ha hớn hở, như bắt được tiền, cười cười, nói nói trẻ ra dễ chừng chục tuổi
Chẳng cũng sướng sao!
4/ Nói ý định đi phượt. Vợ con : đám này bị điên. Bạn bè thông cảm bảo chắc bị dở người. Phân vân không biết đúng sai, chợt gặp một đám, cả tây lẫn ta đạp xe leo đèo, mồ hôi nhễ nhại, mặt mày nhem nhuốc mà vẫn tươi như hoa, hế lô, then kìu ầm ĩ. Nghĩ bụng bọn này mới điên. Chợt nhớ có lần đọc báo mạng, có 2 chú khoai tây mua hẳn một chiếc xích lô phượt từ nam ra bắc. Thôi rồi bọn này điên nặng hết thuốc chữa
Chẳng cũng sướng sao!
5/ Đang vi vu trên đường cả trăm cây số. Nhà dân chả có, lấy đâu ra quán xá, cảnh thì đẹp quá, muốn dừng chân, người nghỉ, ngựa nghỉ. Lấy bếp cồn ra đun nước pha trà, café thưởng thức phong cảnh hữu tình ...
Chẳng cũng sướng sao!
6/ Đôi khi không thuê được nhà nghỉ mà phãi nghỉ nhờ nhà văn hóa chẳng hạn. Lấy đâu nước nóng cho mình rửa mặt, nói chi đến tắm. Thôi thì lấy ấm siêu tốc ra cắm nhờ điện ít phút, có ngay một chậu nước nóng. Ôi !
Chẳng cũng sướng sao!
7/Trời miền bắc mưa phùn ẩm ướt, thật sảng khoái,sau một ngày "Phượt" được tắm rửa nhưng đầu tóc mãi không khô, chợt nhớ là có mang máy sấy tóc, lấy ra khò 2-3 phút tóc tai khô ran xong lao ngay vào đám nhậu
Chẳng cũng sướng sao!
8/ Lang thang trên đường, những người bạn phượt chả gặp bao giờ , thế mà cũng tay bắt mặt mừng như từng đã quen biết từ kiếp trước , lại được đón tiếp trọng thị thật là “tứ hải giai huynh đệ”
Chẳng cũng sướng sao!
9/Gặp lại bạn bè, luyên thuyên không dứt, chợt bạn buột miệng tỏ ý khâm phục
Trời đất ! từ câu “đám này bị điên”của mấy bà vợ đến câu “Mấy khứa già cũng ghê thật”của bạn.là cuộc hành trình xấp xỉ 4000km,tiêu tốn trên dưới 10 triệu bạc
Chẳng cũng sướng sao!
10/Đêm hôm tỉnh giấc, thấy lao xao nhà hàng xóm,anh chồng chắc cũng muốn xin vợ đi phượt “người ta đi cả tháng trời mới về đấy” lại nghe tiếng bà vợ rít lên như tiếng lụa bị xé “người ta khác,mình khác”
Chẳng cũng sướng sao!
Đăk lăk
Hôm nay ngồi nhớ lại BMT với nhiều cảm xúc
Nhớ tới mùi hương ngạt ngào của hoa cà phê, nhớ tới không khí thoáng đãng, trong lành của núi rừng Tây nguyên hùng vĩ, nhớ tới chủ xị Lê Thủy xinh đẹp có topic hoành tráng Hội Phượt Buôn Ma Thuột - Tại sao không !?!
Ở Đắk Lắk, việc đi uống cà phê đã trở thành một trào lưu, một phong cách sống. Việc đi uống cà phê đối với nhiều người ở đây cũng quan trọng giống như ăn cơm, uống nước hàng ngày. Vì vậy, ở đây câu nói đi uống cà phê đã trở thành câu nói cửa miệng, thay vì mời đi uống nước, giải khát người ta lại nói là đi uống cà phê.
Chỉ riêng ở Buôn Ma Thuột, hiện tại quán cà phê nhiều đến nỗi nếu mỗi ngày chỉ cần vào một quán thôi cũng mất cả năm mới đi giáp một vòng. Các quán cà phê ở đây hầu hết được xây dựng rất đẹp, cầu kỳ và có phong cách riêng để thu hút khách. Tuy nhiên hấp dẫn nhất với du khách thường là các quán có phong cách Tây Nguyên như quán Pơ lang, Thung lũng hồng, Đá Xanh, Chuông đá...
Quán café mà các bạn mời, có cái tên Không gian xưa. Nếu bạn yêu nét cổ kính của Huế, của những mái nhà xưa thì đây là điểm đến mà bạn không nên bỏ qua khi tới với Buôn Mê.
Quán được thiết kế giống như một khu nhà rường cổ ở Huế với những dãy nhà gỗ được chạm trổ những hoa văn họa tiết rất tinh xảo. Lối vào và lối đi và những dãy hành lang được thắp sáng bằng những chiếc đèn lồng đỏ lung linh thấp thóang dưới tán lá.
Đi qua chiếc cổng gỗ nhỏ với những cánh cửa đúng kiểu của những ngôi nhà xưa bạn sẽ thấy như lạc vào một không gian của những ngôi nhà đậm chất Huế.
Những ngôi nhà gỗ với mái ngói âm dương nối liền nhau, vái khung cửa sổ gỗ tròn, những bức tranh thiếu nữ giả cổ, cặp lục bình đặt trước thềm nhà, những hàng cây cảnh được tạo dáng và cắt tỉa ký càng, hồ cá và hòn non bộ,...tất cả đều gợi nên một không gian ngày xưa cổ kính.
Bên cạnh đó, một điều đặc trung ở quán đó chính là việc các cô gái làm phục vụ ở đây đều mặc áo dài tím, tạo nên nét duyên dáng và độc đáo riêng chỉ có ở Không gian xưa
Hôm sau cũng theo lịch trình, nên chúng tôi chỉ được chủ xị và bạn Tân mời thưởng thức café tại Cà phê Trung Nguyên là một địa chỉ nói chung là rất hay ở Buôn Ma Thuột mà du khách nên ghé khi đến đây. Nó đúng ra chỉ đơn thuần là một quán cà phê hoành tráng của công ty cà phê Trung nguyên và của cả Ban mê. Do ở ngay trong thành phố Buôn Ma Thuột nên cũng dễ tìm dù hơi xa một tí, tận gần cuối đường Lê Thánh Tông. Phong cảnh ở đây rất đẹp dù là nhân tạo hoàn toàn. Giá cả có hơi mắc nhưng bù lại thì chỗ ngồi cũng xứng đáng.
BMT-KonTum 230km
Rời thành phố của nắng, của gió, của cái đó… trong lưu luyến, bởi còn biết bao thắng cảnh đang chờ đón.Với ngày đầu tiên của hành trình mà đầy cảm xúc như vậy, nó cho chúng tôi cảm giác hứa hẹn chuyến đi thật ấm cúng và thành công
Bạn chợt hỏi “bao giờ trở lại” Gần như tất cả chúng tôi đều đồng ý nghĩ “mai mốt sẽ về”
Trời BMT hôm nay thật đẹp, nắng ngập tràn trong tiết trời se se lạnh, hương cà phê nồng nàn dọc con lộ trải dài, Ngày 3 tết đường 14 cũng khá đông, các bạn thanh niên người dân tộc diện những bộ cánh đẹp nhất để du xuân, các bác lớn tuổi chắc thăm viếng nhau nhân 3 ngày tết
Hội phượt BMT chu đáo còn cử bạn cafebuonme tiễn tận chân đèo Cư bao
Ở trên đèo Cư bao mọi người chợt nghe một bài hát thật hay, lời bài hát làm sao xuyến lòng người, gữa bao la của núi rừng, lời của bài hát như lời thủ thỉ động viên mọi người vững bước trên đường thiên lý
Thuyền Viên Xứ - Phạm Duy
Chiều nay sương khói lên khơi
Thùy dương rũ bến tơi bời
Làn mây hồng pha rán trời
Sóng Đà Giang thuyền qua xứ người
Thuyền ơi! viễn xứ xa xôi
Một lần qua dạt bến lau thưa
Hò ơi! giọng hát thiên thu
Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngàn về
Hình như phấn khích trước bài hát trữ tình này bác Đức cũng khe khẽ hát một tình khúc làm say đắm bao người
Đến đoạn này dangbi mới phát hiện bác Đức là người rất lãng mạn giầu tình cảm, lúc còn trai trẻ chắc phượt lão này galang lắm, bác hay hát những bài hát tiền chiến. Ngày xưa vùng này là nơi bác đóng quân. Có một điều dangbi để ý bác rất thích trẻ em và hay mua kẹo phát cho chúng!
Đang bay bổng trên chín tầng mây thì ngay lập tức suýt rơi xuống địa ngục. Đoạn đường dưới chân đèo quanh co khá xấu, đầy ổ voi và đá mi, thời tiết cũng bắt đầu thay đổi, gió thổi khá mạnh. Do thiếu kinh nghiệm, lại chở nặng, tay lái tròng trành chỉ xém chút nữa xe ra đi còn người lưu luyến ở lại
Ngay lập tức bác Đức-một phượt già đầy kinh nghiệm truyền cho một chiêu dangbi áp dụng cho suốt hành trình. Đó là hành lý không nên để dọc theo xe và khi leo đèo, đổ dốc cần phải cúi rạp người xuống để tránh gió tạt, tay lái và chân sẽ vững vàng hơn. Lúc vào cua và tránh xe tải đi ngược chiều cũng vậy. Một kinh nghiêm quý giá cho những tay mơ
Kon tum
Sông Đắk Bla bắt nguồn từ vùng núi cao phía Đông Bắc, chảy về phía Nam, đến thị xã KonTum thì tình tứ ngoằn ngoèo, ôm trọn thị xã miền cao. Sông tiếp tục vòng sang phía Tây, nhập vào sông Pôcô thành sông Xê Xan rồi hoà vào dòng Mêkông hùng vĩ ở hạ Lào. Đây là con sông duy nhất ở VN chẩy ngược từ đông sang tây
Đak bla chiều cao nguyên
Ngát hương thơm cỏ lá
Kơ-nia vẫy tay như mời gọi
Khách xa dừng nghỉ ngơi
Gió cao nguyên rong chơi
Tìm con thuyền xuôi mái
Sóng lăn tăn vỗ bờ
Như níu người bạn xa
Cây cầu bắc qua cùng tên với dòng sông, Tanvien đã đợi sẵn tại đây để đón chúng tôi. Ngôi biệt thự gỗ cũ nằm duyên dáng bên bờ con suối nhỏ chẩy ra sông Đắk Bla là nơi bạn dành cho đoàn. Tối hôm đó thôi thì mỗi người tự tìm cho mình một chỗ trong ngôi nhà rộng mênh mông
Kontum-Plêi kần 63,7km
Tanvien tiễn chúng tôi một quãng đường dài rồi cuối cùng cũng phải lưu luyến chia tay, chúng tôi nhằm hướng Ngọc hồi mà đi
Đoạn đường đi hôm nay quá ngắn lại tốt, vắng vẻ nên buổi trưa chúng tôi đã có mặt ở Plây cần. Là thị trấn nhỏ của Ngọc hồi, nhưng Play kần lại là nơi các phượt tử thường tìm tới tá túc để lên tham quan cửa khẩu Pờ y
Sau khi chiến đấu mì tôm và số bánh chưng, bánh tét được tặng mang theo. Chúng tôi nhanh chóng gửi đồ ở khách sạn và tìm đường lên cửa khẩu
Chúng tôi chọn sang lào trước. Sau một hồi năn nỉ các anh bộ đội biên phòng mới thông cảm cho phép mang xe máy qua biên giới và không quên dặn phải về sớm, không nên đi quá xa
Cửa khẩu quốc tế Pu Cưa (Lào)
Hóa ra bên Lào người ta giữ rừng tốt thật, chạy khoảng 1-2km, qua cửa khẩu là những cánh rừng rậm ngút ngàn có cả những cây cổ thụ đứng treo leo trên vách đá, rất nhiều con thác mini đổ xuống đường làm cho không khí dịu mát
Khác hẳn với bên VN, toàn rừng tái sinh nhìn buồn hẳn,. Nhìn sang campuchia còn buồn hơn, đồi núi trọc lốc!
Sau khi thưởng thức vài ve bia Lào chúng tôi tìm đường lên cột mốc đông dương
Đường như thế này, mấy chiếc xe cùi xem chừng lên hơi vất vả đây. Hay là quay về?
Chợt vọng lại tiếng reo hò phấn khởi của bác Tony :Có đường tốt rồi
Thế thì lên thôi
Dangbi cười toe toét khi vượt qua đoạn đường khó
Tất cả thua 1 cậu bé người dân tộc ở đây, ngồi sau là hai cô bé mà cậu ta chạy lên dễ dàng
Chạy chừng 5-6 km trên con đường đèo nhỏ bằng beton mới tới chân cột mốc, tất cả reo lên sung sướng
Để đi lên cột mốc phải đi bộ lên 120 bậc đá
- Bác Đức sung sướng quá "nghe nói ở đây một con gà gáy là cả 3 nước đều nghe được"
- Baplap cũng phấn khởi tham gia "nếu mình hét lên một tiếng thì cả 3 nước sẽ điếc tai mất"
- Cuối cùng thì làm gì có con gà nào ở đây mà gáy, hét lên ư? cũng chẳng ai còn đủ hơi. Nhưng dangbi biết chắc là hôm nay cả 3 nước ...khai lắm
Ngắm phong cảnh hồi lâu, chúng tôi vội ra về vì trời tối rất nhanh, thế là cả đoàn phóng như ma đuổi xuống núi
Plêi kần-thạnh mỹ 226km-prao52,8 km
PRAO là Thị trấn nhỏ của huyện Đông giang –ngang với Tp Đà nẵng về hướng đông-Thị trấn vắng vẻ và yên bình, cả thị trấn có 2-3 khách sạn
Hôm nay nhoctheky và baplap chiêu đãi đoàn một món lạ, đó là xin ngủ nhờ ở trụ sở công an thị trấn, các anh công an rất thân thiện bố trí ngay cho 2 phòng để ở
Những cái nhất trên đường phượt
Trong mọi cuộc vui , thông thường người ta thường trao giải thưởng để đánh giá , khuyến khích, tôn vinh, người ta vẫn chọn ra hoa hậu nước tương, hoa hậu bột ngọt vv… đấy thôi
Trong chuyến phượt XV này chắc cũng không ngoài thông lệ đó:
Nhưng cách chọn này là cách chọn những cái nhất của chuyến XV vừa qua (đánh giá lẩn thẩn của dangbi các bạn xem có đúng không và bổ xung thêm nhé)
1/ Quãng đường đi dài nhất :HHCM-BMTvà đi loanh quanh 400km
2/ Đoạn đường đi vất vả nhất: Hà giang –Lũng cú đèo dốc quanh co thời tiết thay đổi liên tục
3/ Vui nhất : vá xe cho cô giáo ở Mã pì lèng tốn 2 cái săm ,1 bình keo tự vá không lấy tiền công và tiền ruột xe
4/Bực mình nhất : là ở Hà nội bị chặt chém. tơi bời, nhất là mấy bác nói giọng SG
5/ Đèo không ai để ý nhất :Đèo lò xo đi qua mà chả ai biết
6/ Xe đẹp nhất exenter của bác Đức có khi phải đuổi theo hụt hơi
7/ Xe xấu nhất elgel đời dầu của 04hcb và cũng đoạt giải thành viên đi nhiều nhất
8/ Lạnh nhất thị trấn Tĩnh túc-Cao bằng bữa đó lạnh 3độ
9/Mất thời gian nhất tháo đồ để đổ xăng
10/Vớ vẩn nhất là ly lái do mặc nhiều quần áo ,trời thì lạnh , súng ống tìm lâu, có khi cạp quần ướt nhẹp…
Sự lẩm cẩm của các phượt già XV
Sau những ngày phượt với nhau. Đangbi phát hiện ra mấy bác phượt già nhà ta lẩm cẩm lắm và tốn không ít thời gian vào những việc này
Đó là:
1/Rất hay lẫn lộn ngày, tháng, lịch ta, lịch tây
2/Suốt ngày tìm chìa khóa , có khi cắm vào ổ rồi mà còn tìm mãi
3/ Bác Đức mang cả 1 ba lô quần áo dự định lên vùng cao cho đồng bào nhưng lại mang về tận HN vứt
4/ Chuẩn bị chu đáo nhưng chả dùng vào việc gì là cồn khô xoong nồi cuối cùng để lại hết lại ở Lào cai
5/Chuẩn bị chu đáo nhung lại quên ở nhà đó là bác yahamphuot quên từ đai quấn bụng đến ruột xe
6/Mất công sửa xe nhưng lại cám ơn khổ chủ, lại ngỏ ý hỏi xem có còn phải sửa gì nữa không ,vui lắm
7/Bác Tôny cứ lục tung cả va li lên để tìm chiếc quần đang mặc từ hôm trước
8/ Dangbi tìm kính khắp phòng ,nhờ cả mọi người kiếm hộ mãi mới thấy chỗ cất: “ ở ngay trên mặt bác đó”
9/ Có 1 điều buồn cười là tất cả cứ tưởng rằng mình còn trẻ lắm:
Ngày thứ 5 (6 tết) Prao –Khe sanh 207,2k
Rời khỏi thị trấn Prao trong sương sớm
Do trời còn sớm nên thị trấn chả có hàng quán nào, Bác Tony quyết định cứ đi đã
Chạy qua khỏi thị trấn mới nhớ tới xăng, tất cả đổ ở Thạnh mỹ giờ hãy còn nhiều, nhưng nhớ lengkeng1minh trước khi đi có dặn
+ Đoạn Nam Giang đi A Lưới: Không có dân cư 2 bên đường, không có cây xăng, nên tại NG các bạn châm xăng lần cuối và nên dự trử mổi xe bằng bình 2l; Vì đường đèo dốc, uốn lượn như rắn.
+ Đoạn TTS đi qua TT- Huế rừng được giữ rất tốt, hơn hẵn đoạn Quảng Nam và Quảng Bình. Nhưng trên đường nếu nghe tiếng xe máy gầm rú thì nên nhanh chóng cập sát lề ĐẾN MỨC TỐI ĐA vì sau đó sẽ xuất hiện cửu vạn chở gổ phóng như bay và sau xe là những khúc gổ choáng hết chiều ngang đường. Thú rừng có khi chạy ngang qua đường( Mình đã từng cán 1 con thú_ May là chạy chậm nên không bị đo đường) và bò thã rông_ Chúng lại hay ra đường đứng ngủ, cho con bú nên không nên chạy nhanh quá.
+ Những đèo Sa mù, U Bò..thật ra cũng không có gì là dốc lắm.
+ Từ ngã 3 Thạnh Mỹ đi A Lưới thì cái dốc đầu tiên khi vừa qua ngã 3 là kinh khủng nhất, vượt được cái dốc này thì những cái dốc khác chẵng nghĩa lý gì!
+ Từ hầm A Roàng 1 đến hầm A Roàng 2, nhìn bên tay phãi_ Nhìn xuống vực sẽ thấy cây cối ra hoa rất đẹp.
Chưa biết tính sao, Đúng là một mình một ngựa như anh leng keng đi thì quá ớn, Nhưng đi đông cũng không đáng ngại
Gặp 1 đám người dân tộc đi làm rẫy sớm
Nói khoảng 30 km nữa mới có nhà dân và chỉ có xăng của dân bán lẻ -tạm yên tâm về xăng .
Vấn đề giờ đây là đói. Tại sao lại không biểu diễn những gì mình chuẩn bị ở nhà, thế là xúm vào đun nước pha trà pha cafe, bỏ lương khô ra chiến đấu
Đúng là: Đang vi vu trên đường cả trăm cây số nhà dân chả có lấy đâu ra quán xá,cảnh thì đẹp quá ,muốn dừng chân người nghỉ,ngựa nghỉ,lấy bếp cồn ra đun nước pha trà ,café thưởng thức phong cảnh hữu tình ...
Chẳng cũng sướng sao!
Khe sanh
Quê hương anh là Quảng trị
Nhà của anh bên dòng sông Thạch hãn
Thủa xưa đó anh học trường Nguyễn hoàng
Ngày hai bữa đi về đường Quang trung
….
Hôm nay đây, anh trở về
Tìm người yêu trong vòng vây đạn pháo
Thành phố đó bây giờ đầy xác người
Đường phố đó bây giờ là tan hoang
Thấy dangbi nghêu ngao bài hát Con đường buồn hưu ,Bác Đức ngạc nhiên “cũng biết bài này à? Chú mày biết gì về Quảng trị?”
“Dạ, em chưa đến bao giờ nhưng em biết nhiều nơi qua bài hát. Quảng trị em biết sự khốc liệt của nó qua sách ,ảnh Ta và Địch giành nhau từng tấc đất từng căn nhà, trận chiến kéo dài 81 ngày đêm v.v.”
- Thế chú mày thấy con đường ngày hôm nay đi có thấy khác gì không?
- Thì cũng dài dằng dặc, đường vắng ngắt, cây cối rậm rạp, lau sậy mọc đầy hai bên đường, trẻ em lấy về bán 20 ngàn đồng một kg…”
dangbi trả lời quấy quá
Bác Đức nói tiếp “Ta thì chú mày biết rồi như bác Tony đây, còn Địch chính là… anh đấy”
Chúng tôi tròn mắt ngơ ngác …
Hóa ra hôm nay, trên con đường này có hai người có khi đã từng là đối thủ của nhau trong cuộc chiến năm xưa
Những ngày của cuộc chiến khốc liệt đó , bác là lính thiết giáp, con đường sáng nay anh em mình ngồi uống café là con đường hành quân xuôi ngược của đơn vị . Nhiều lần chính bác cũng vào sinh ra tử . Trong cuộc chiến ở thành cổ Quảng trị.81 ngày đêm là 81 lần cận kề cái chết. Tận tay bác phải vào kéo xác của đồng đội về.vv..
Rồi những cuộc hành quân liên miên từ Đông hà, Ái tử, Khe sanh, tham gia những trận đánh khôc liệt …
Còn sống sót được đến ngày hôm nay quả là một phép màu. Con đường đẹp đẽ thênh thang mà chúng ta đi hôm nay ngày xưa là tử lộ, các địa danh đi qua như Đắc tô,Tân cảnh ,A lưới .v.v. ngày xưa là chiến địa
Cây cối giờ đây đã phủ trùm lên những vết thương của chiến tranh tàn phá. Nhưng trong lòng bác vẫn đau đáu nhớ tới những người lính không may phải nằm xuống của cả 2 phía đến giờ này có khi còn chưa tìm được xác
Câu chuyện của bác Tôny cũng làm cho chúng tôi xúc động không kém, cả cuộc đời trai trẻ là phục vụ trong quân đội, cũng vào sinh ra tử. Con đường hôm nay chúng tôi đi ngược lại với con đường hành quân từ Bắc vào nam năm xưa .
Rồi cuộc đời binh nghiệp còn đưa bác sang cả Campuchia chiến đấu góp phần giải phóng đất nước này thoát khỏi nạn diệt chủng (năm kia bác đã từng Phượt xe máy khắp đất nước này )
Thăm lại chiến trường xưa là ý nghĩa cao cả của chuyến phượt xuyên việt này!
Chúng tôi lặng lẽ cùng hai bác cắm nén nhang vào những ngôi mộ vô danh ven đường. Cầu mong linh hồn những người lính còn lẩn khuất đâu đó bình an yên nghỉ trong lòng đất Mẹ
Khe sanh-phong nha
Sáng 4 giờ, 2 anh em đã dậy lọ mọ đun nước pha café. Ngoài trời lạnh cóng, sương mù giăng kín, chỉ còn nhìn được mấy ngọn đèn đường vàng vọt.
Bác đức lại hồi tưởng tiếp câu chuyện Khe sanh …
Ngày hôm nay có lẽ là ngày đi vất vả nhất, đường hơi kém, thời tiết thay đổi liên tục, lúc mưa lúc nắng. Trên đèo gió thổi ào ào, mưa lại quất vào mặt rát buốt , con đường vắng vẻ đến rợn người. Đúng là đi một mình hơi sợ
Tăng kỳ
Đến đây cả 2 đường đều tới động Phong nha được. Theo người dân địa phương nên đi Đông Trường sơn cho dễ, nhưng chúng tôi chọn đi tây Trường sơn
Qua Tăng kỳ thời tiết bắt đầu thay đổi, mưa nặng hạt, sương giăng mù mịt.
Qua khúc cua lại đang đổ dốc thì Baplap
dẫn đầu đoàn đi qua đoãn đường bị sạt lở. Đường trơn như đổ mỡ nên bị ngã
Baplap lộn vài vòng may mà có võ nên không bị thương tích
Tiếp theo là 04hầm nhìn thấy đồng đội ngã dừng lại được nhưng cũng bị đổ xe
May quá suýt ngã
Bác Đức mặt xanh như tầu lá, vừa loạng choạng dừng lại bên mép vực la lớn: dangbi cẩn thận. Tôi có cảm giác lúc đó thật là phê, nửa như là đang bơi, nửa như đang bay.
Cơ hôi lao xuống vực không phải lúc nào cũng có được! Cứ thế mà lao. May quá cũng kịp dừng ngay mép vực
Bác Tony ở trong tình trang tương tự
Sau một hồi kiểm tra người ngợm, xe cộ không phát hiện điều gì bất thường, thiệt hại không đáng kể
Bác Tony chợt quát to : các chú mày cười lên xem nào. Mọi người nhìn ra thấy răng cộ của các chú em hàng ngũ vẫn chỉnh tề mới yên tâm -Thôi tiếp tục lên đường
Qua khỏi cung đường kinh hoàng, thời tiết trở lên sáng sủa hơn, bắt đầu xuất hiện những dẫy núi đá vôi-đặc trưng của rừng núi Quảng bình.
Phong nha không còn bao xa nữa
Nhật ký phượt Xuyên Việt
Do được nghỉ 1 ngày thăm động Phong nha nên sáng nay chúng tôi Đi Thanh hóa với tinh thần thật thoải mái .
Bác Tony thông báo : hôm nay chúng ta phải trải qua 1 quãng đường tương đối dài , Cố gắng tới Lam kinh sẽ nghỉ.
Cả ngày hôm nay trời trời mưa suốt và rất lạnh đường vắng, hàng quán ít nên mãi 2 giờ chiều mới tìm được 1quán phở. Nhưng hỡi ơi chả còn gì để ăn thôi đành mang mì gói ra mua nước lèo ăn đỡ.
Thật bất ngờ, ăn ngon quá, mỗi người quất cho 2 gói mì
Khoảng 4 h chúng tôi tới Khai sơn. Bạn Biettoikhong điện thoại liên tục hỏi thăm và thông báo còn khoảng 80 km nữa mới tới Lam kinh. Biettoikhong chờ đón chúng tôi ở đó. Đường đi trở lên hơi xấu, cảnh sát giao thông Thanh hóa cũng xuất hiện nên chúng tôi không dám phóng nhanh nữa.
Đồng bào ở đây thường hay thả trâu bò đi lang thang ở ngoài đường nên 1 sự cố xẩy ra, đó là khi gặp đàn bò đang nghênh ngang giữa đường, dangbi do thiếu kinh nghiệm mặc dù đi chậm nhưng do thói quen chạy xe tải là bóp còi, ngờ đâu chú bò hoảng quá mới chạy ngược lại lao vào đầu xe máy, may mà dừng lại kịp nhưng cũng bị đổ xe … kết quả bị bong gân
Thật không biết nói sao trước sự nhiệt tình của biettoikhong, do nhầm lẫn 1 chút thông tin mà anh phải chờ chúng tôi suốt từ trưa tới tối.
Sau khi đưa chúng tôi nhận phòng khách sạn hạng sang ở Lam kinh, biettoikhong khoản đãi chúng tôi 1 bữa tiệc linh đình tại 1 nhà hàng gần đó.
Từ nhỏ chúng tôi chỉ biết Thanh hóa và con sông Mã bài hát. Cầu Hàm Rồng có vị trí giao thông rất quan trọng là cầu đường sắt duy nhất đi qua sông Mã. Đây là cây cầu rất nổi tiếng trong chiến tranh Việt Nam là trọng điểm của cuộc đấu tranh đánh phá và bảo vệ giao thông.
Qua biettoikhong hướng dẫn chúng tôi thăm quan khu di tích Lam kinh
Từ sân rồng lên chính điện là thềm rộng lớn, Hai bên lối giữa trang trí hình rồng tạc tròn, thân uốn khúc, trên thân khắc hoa văn hình ngọn lửa trên sóng xoắn, trên đầu thể hiện một bờm, mép rồng trang trí hình râu xoắn, dưới cằm có râu dài xoắn hình vặn thừng, tay rồng giống bàn tay người nắm gọn râu phần dưới đặt trên một viên ngọc. Gọi là long hí châu. Vĩnh Lăng, lăng vua Lê Thái Tổ
Tạm biệt biettoikhong chúng tôi chả biết gì về anh nhiều lắm. Chỉ biết rằng anh là 1 doanh nghiêp thành đạt, rất yêu quý các bạn phượt xa gần.
Chúng tôi thật cảm động trước lòng nhiệt tình của anh.Cảm ơn anh nhiều lắm!
Thành phố Lào Cai là thành phố duy nhất trong toàn quốc nằm ngay sát đường biên giới, ở ngã ba sông Hồng và sông Nậm Thi.
Hôm nay đúng dịp lễ hội đền thượng. Đền Thượng thờ Quốc công tiết chế Trần Hưng Đạo – Vị tướng lừng danh đánh giặc Nguyên Mông, năm 1257 đã chỉ huy quân đội Đại Việt phòng thủ ở Lào Cai. Ngôi đền thờ toạ lạc trên đồi “Hoả Hiệu”.
Khi chúng tôi tới phần lễ đã xong. Phần hội diễn ra tưng bừng, náo nhiệt với nhiều trò chơi dân gian đặc sắc, vui nhộn như: múa rồng, lân, kéo co, ném còn, vật dân tộc, đẩy gậy, bắn nỏ, chọi gà, đu, cờ người…
Đến đây, Chúng tôi được hòa mình vào dòng người tham gia lễ hội.
Được biết những món ăn đặc sản của miền sơn cước như thắng cố, xôi 5 màu, cơm lam, thịt sấy khô, rượu san lùng Bản Phố, Mường Khương…
Năm nay, lễ hội tổ chức trọng thể nên có cả phóng viên ,báo, đài đến để đưa tin sự kiện này.
Nữ phóng viên trẻ, đẹp Thùy Anh với con mắt nghề nghiệp, ngay lập tức phát hiện ra có 1 nhóm người có điều gì hơi đặc biệt, quần áo xộc xệch, lôi thôi, ngơ ngác. Thoạt nhìn có vẻ như cười, nhìn kỹ lại có vẻ như mếu.
Rất chuyên nghiệp nữ phóng viên tiếp cận ngay bác chủ thớt đề nghị được phỏng vấn.
Tập hợp đông đủ chúng tôi lại, bác Tony sửa sang lại áo sống, nắn lại cà vạt(í quên, làm gì có ), hắng giọng đôi ba lần mới trịnh trọng trả lời câu hỏi của nữ phóng viên …
Sau khi cảm ơn nhà đài dành thời gian phỏng vấn, bác Tony giới thiệu cụ thể chuyến đi xuyên việt của chúng tôi. Cảm tưởng rất tự hào được tham gia lễ hội đền Thượng này…
Lần đầu tiên trong đời được lên truyền hình, nhất là trong chuyến đi phượt này mặt mày dangbi hết sức hớn hở như bắt được tiền.
Khi cô phóng viên hỏi cảm tưởng về lễ hội như thế nào, chẳng nhớ mình trả lời ra sao mà cô phóng viên cứ cười suốt.
Hôm nay chúng tôi coi như trúng số > Đã được tham gia lễ hội lại được lên truyền hình, nhất là được cô em phóng viên Thùy anh hào phóng tặng cho bao nụ cười rạng rỡ
Các cụ xưa thường nói: 1 nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, như vậy hôm nay chúng tôi có vài mười thang .Đêm về nằm nghĩ vân vi mãi, giá mà số thuốc bổ này là loại thuốc bổ của mấy ông bà lang băm bầy bán ở chân núi Hàm rồng được cho là “đại bổ – không bổ ngang thì cũng bổ dọc – không bổ nghiêng thì cũng bổ ngửa – Ông uống – đích thực bà khen” .v.v… Biết đâu năm sau các bà vợ chả khuyến khích các ông chồng phượt nữa
Buổi tối hôm đó, chúng tôi hồi hộp chờ đón chương trình thời sự của đài truyền hình Lào cai .
Sau phần thời sự, các đồng chí lãnh đạo phát biểu là hình ảnh của chúng tôi -Thật là vinh dự tự hào
-Chúng tôi dành vinh dự này tặng các bạn phượt Lào cai
-Chúng tôi dành vinh dự này tặng tất cả các bạn phượt xa gần
-chúng tôi dành vinh dự này tặng các bà vợ đang hàng ngày theo dõi bước chân của các ông chồng đang phượt
-Bố mẹ ơi, con yêu bố mẹ q…u…á!

  Viết bình luận... NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT Chuẩn bị Trên mạng có bài " Đọc được topic này vừa vui, vừa tiếc. E chỉ có 1 ước mơ trước khi lấ...