Đám trẻ con chúng tôi, đứa nào mà chả thuộc những câu đồng dao.
Từ những trò chơi khi còn rất bé như " rải danh", ô ăn quan, chơi chuyền, trồng nụ trồng hoa của các bé gái. Đám con trai chơi cầy suông, pháo nổ pháo nang, bắn bi. vvv.
Các câu đồng dao, tục ngữ cũng cùng đồng hành với các trò chơi.
Chả hiểu sao, những câu đồng, dao tục ngữ vớ vẩn này lại rất nhớ.
Từ bé chúng tôi hay đọc câu đồng dao truyền miệng về nơi ở của mình:
" Sông Tô lịch vừa trong , vừa mát
Đường Thụy khuê lắm rác dễ đi
Đăng ơi cứ lấy Yến đi
Bao giờ Yến đẻ, Đăng về bế con".
Hay Trêu chọc, gán ghép nhau, rất đáng yêu.
" Sương xông lá lốt
Anh Đăng cũng tốt
Chị Yến cũng xinh
Đôi bên dập rình
Gia đình đồng ý
Lên xin chữ ký
Ủy ban không cho
Anh Đăng hét to
Không cho cũng lấy".
Bạn bè cũng có lúc rỗi hờn, hiểu lầm. Giận nhau mà vẫn quyến luyến nhau. Thật ... trẻ con.
"-Hồng ơi ! Tớ biết Hồng rồi
Ấy có bạn mới, ấy lờ tớ đi
Hồng lờ từ tối hôm qua
Sáng nay ấy gọi tớ ra làm gì ?".
Chơi với bạn, nó khôn hơn mình:
"Nghẹo đầu nghẹo cổ
Ăn dỗ tiền tao
Mẹ tao đánh tao
Sư bố nghẹo đầu".
Lớn chút nữa, thời còn là học sinh, đi cưa gái. Chúng tôi bảo nhau:
"Phải điềm tĩnh trước gái xinh
Không giật mình trước gái xấu
Không đầu gấu với gái ngoan
Phải dịu dàng trước gái dữ".
Giờ đây, còn tiếc lắm thời trai trẻ. Sỹ diện.
"Già thì già tóc già râu
Bộ phận chiến đấu - còn lâu mới già".
Sự thật phũ phàng hơn:
"Các bộ phận khác chưa già
Bộ phận chiến đấu - già rồi mới đau".
Lại nói chuyện.
Bữa thấy 2 gái đẹp sồn sồn đang dạo gót thướt tha trên đường Thanh niên. Mới buột miệng: "Đẹp".
Nguýt một phát rõ dài, một giọng Hà Nội chua loét:
" Đẹp như tép kho tương
kho đi kho lại, nó trương phềnh phềnh"