Thứ Bảy, 14 tháng 8, 2021

Một Đoạn Đường Tây Bắc

Có những chuyến đi để lại trong lòng mình biết bao nhiêu ấn tượng. Nhất là những chuyến đi Tây bắc.

Bắt đầu từ Sa pa xuống Lào cai, sau khi tham quan thành phố và sang cả bên kia - Hà khẩu.

Buổi trưa, trời vẫn còn nắng chang chang, nhưng không khí lại rất dịu mát, trong lành. Bắc Hà là thị trấn xinh đẹp. Dinh thự của vua Mèo vẫn còn nguyên vẹn nằm ở trên một quả đồi bao quát cả một vùng rộng lớn- đúng là sơn thủy hữu tình.  

Các bạn phượt Hà nội vào tận Thanh Hóa đón chúng tôi, hôm nay lại cùng nhau lên Hà Giang. Rời Bắc Hà trong mưa xuân, cùng với cái lạnh của miền núi phía bắc.

 Các bạn phượt ngoài bắc vốn quen với thời tiết khắc nghiệt và những cung đường hiểm trở. Nhưng với đám phượt đường nhựa chúng tôi ở phương nam là cả một vấn đề. Tuy vậy không thể làm chùn chân đám phượt chúng tôi.

Bầu trời càng lúc càng trở nên u ám, mưa bắt đầu nặng hạt, gió lạnh, thốc vào mặt.

Đường liên xã trở lên khó đi, đất đá lổn nhổn, chạy xe mà có cảm giác như chạy ở dưới lòng suối, đường thì dốc quanh co.

Đến đoạn đường đất mới đáng sợ. Không làm sao mà chạy nhanh được, phải nói là chúng tôi bò mới đúng, hai chân như bơi trên những đoạn đường trơn như đổ mỡ.

Mấy tay lái lụa miền nam chúng tôi vốn không quen đi kiểu này nên ngã liên tục. Có khi phanh xuống dốc là quay ngược cả xe. Nước mưa, gió lạnh làm cho đôi tay cứng đơ, rất khó điều khiển tay lái

Bù lại, được đi qua những bản làng mùa này hoa mơ, hoa mận nở trắng xóa hai bên đường cùng với mây mù, mưa làm cho cảnh sắc càng thêm lung linh.

Đào mùa này cũng đang nở hoa đầy bên đường. Những cây đào tươi thắm bên những bức tường rào đá nhìn thật nên thơ. Tôi chưa từng được nhìn thấy những cây đào to và đẹp như vậy.

Với hơn 30km chúng tôi phải chạy mất 6 giờ đồng hồ. Cuối cùng cũng bò được đến thị trấn Xín Mần. Mấy ông bạn phượt miền Bắc nhìn chúng tôi tơi tả, thảm hại mà cười bò.


Rời thị trấn khi trời âm u lạnh lẽo. Khó khăn nhất là băng qua đèo Gió heo hút. Tuy đường đã dễ đi nhưng đèo dốc quanh co uốn lượn, đường thì nhỏ hẹp những khúc cua gấp đến chóng mặt. Hai bên đường rêu mọc đầy, sơ ý một chút là quay đơ.

Trời miền núi tối rất nhanh. Có vài ánh đèn leo lắt của vài ngôi nhà ven đường, tiếng máy xe vang dội cả một không gian tĩnh lặng. Những ánh đèn xe của chúng tôi loang loáng trên sườn đèo

Tưởng rằng hơn 100km là đến Tp Hà Giang, chắc đi cũng nhanh thôi. Vậy mà lọ mọ gần 2h sáng chúng tôi mới đến được. 

Chưa bao giờ tôi được trải nghiệm 1 chuyến đi đầy ấn tượng như vậy. Một chuyến đi, một cung đường đầy ắp tiếng cười.

Vấn đề bây giờ là ...đói.

Chả còn hàng quán nào mở cửa giờ này. Điều đó chả hề chi, vặn nước nóng cho mỳ tôm vào cốc. Không có đũa ư ? Chả sao, với 2 cái bàn chải đánh răng là có ngay một bữa ăn đêm ngon lành.


  Viết bình luận... NHẬT KÝ XUYÊN VIỆT Chuẩn bị Trên mạng có bài " Đọc được topic này vừa vui, vừa tiếc. E chỉ có 1 ước mơ trước khi lấ...